Thứ Hai, 17 tháng 3, 2008

"Bầu trời của mẹ

là nụ cười của con"

...con của mẹ là con gái, rất xinh (chí ít là trong mắt mẹ, con luôn xinh xắn và đáng yêu nhất trần đời)
Con được sinh ra như thế nào?
Khi chuyển dạ, mẹ cảm thấy rất đau và cũng rất lo, mẹ lo lắng vì ko biết mình sẽ vượt qua việc này như thế nào (?), con ra đời ra sao...sau đỉnh điểm của sự vật vả thì mẹ nhìn thấy cái gì đó bé xíu, đỏ hay tím cũng ko rõ...khóc e e...cô y tá túm hai chân con lên và bảo "con gái" rồi đi. Khi cô quay lại thì mẹ đã trông thấy một cô bé sạch sẽ, xinh tươi được đặt bên cạnh mẹ. Con không ngủ. Con mở to mắt nhìn mẹ như muốn hỏi: mẹ đấy à...mẹ thấy con sao...Ừ...trong lòng mẹ như reo lên...thích quá!
Ba đón con ngay cổng phòng sinh nhưng cô điều dưỡng lại giao con cho Ngoại (có lẽ người ta ko dám giao một em bé sơ sinh cho người đầu tiên làm cha-người chưa có kinh nghiệm ẵm bồng)
Đêm đầu tiên chào đời...con đói...con khát sữa...con khóc. Khóc thật to. Ngoại pha sữa cho con bú, nhưng con lại ói ra sạch sẽ. Con ngủ cho qua cơn đói...Cứ thế cho đến ngày thứ hai, cho đến khi mẹ có sữa. Có phải vì thế mà giờ con biếng ăn và chậm lớn hơn các bạn.
Về nhà...đêm đêm cứ khóc nhì nhằng...lại hay bị giật mình khi có tiếng động (con thính lắm...động nhẹ nhẹ cũng khóc...làm ba mẹ đi lại cứ rón rén y như ăn trộm). Mẹ nhớ nhất lúc con được ba, bốn tháng gì đó, TV chiếu phim Thiên Long bát bộ, ba mẹ mê phim quá, nhưng cũng sợ con giật mình thức dậy khóc...xem phim mà cứ thon thót, hễ tới lúc đánh nhau là phải chỉnh âm thanh nhỏ lại...(hồi hộp thật...)
Mẹ thích bài hát này vì nó chuyển tải bao nhiêu tâm tình của mẹ đến với Ngoại và con!

Chuyện Ngày Xưa Của Mẹ
Khi mái tóc phai đi từng chiều,mẹ kể lại những chuyện ngày xưa.
Chuyện ngày xưa con của mẹ mới chào đời kia,hay ngủ vùi trong vòng tay mẹ con là thịt máu này mẹ chia.
Khi cất tiếng con thơ gọi mẹ ,mẹ bồi hồi quên lãng vì vui.
Mẹ quên đi bao ngày dài mang nặng đẻ đau,bao nẻo đường nắng dội mưa gào,bao buổi chợ vất vả cần lao.

Mẹ thương con như suối nguồn vẫn tuôn trào về dòng sông xa ,mẹ thương con bao tháng ngày, vẫn cánh cò chở nặng thương yêu,mẹ lặn lội ốc còng,mẹ cặm cụi ngọn rau.
Mẹ thương con như biển rộng đến khi nào biển cạn con ơi!mẹ thương con thương suốt đời,suốt một đời khổ nhọc sơn khê.
Vì bầu trời của mẹ là nụ cười của con.
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=Uuf7UP5tJy