Thứ Năm, 28 tháng 1, 2010

Trước đây mẹ từng nghe ai đó nói rằng con nít 1, 2 tuổi bi bô tập nói rất dễ thương, nhưng khi được 3,4 tuổi thì ...lại rất "vô duyên". mẹ hiểu chữ "vô duyên" ở đây có lẽ là ...con nit tuổi này thấy sao nói vậy, đôi khi làm người lớn ngượng ngùng chốn đông người.
VD
mẹ hỏi: S, lớn lên con thích làm gi nào?
Con: con thích làm bác sĩ (hi hi, mơ ước của mẹ được truyền sang con đấy...con người ai lại ko có ước mơ...)
Mẹ: Thế con làm bác sĩ để làm gì?
Con: con làm bác sị để mai mốt chữa bện cho ba...bệnh cảm, ho, sổ mũi...(hình như đây là bệnh của con thì phải), uống bia...

Càng lớn con càng hiếu kỳ và thích khám phá (vừa khám vừa phá), mẹ lặt rau...con cũng phụ, mẹ rửa cá, con cũng xen vô...mẹ rửa chén nấu cơm thì con yêu cầu "mẹ ẵm" để con coi, khóc nhì nhằn...chiều đi làm về, mẹ quay như chóng chóng chuyện nhà cửa, cơn nước mà con cứ lẵng nhẵng làm mẹ thêm mệt...mẹ la thì con khóc, con bảo "mẹ đừng nói lớn tiếng, S xin lỗi mẹ"...

Hôm qua con ngủ dậy, khóc đòi mẹ, bị ông ngoại la...con khóc...Ông dỗ con nín để ông kể chuyện con sói...ông bảo con cười đi rồi ông kể...S trả lời "con đang khóc, nước mắt nước mũi tùm lum, không cười được"

Bữa nay mẹ thử nghiệm làm chà bông thịt heo vì còn hơn 1 tuần nữa là tết, nhà mình về bà nội, mẹ làm một ít để đem theo cho con ăn, nếu thành công, mẹ sẽ làm chà bông cá lóc nữa để con thay đổi khẩu vị...

ah...uh...lại tiếp tục đi bán ...than...

S bệnh nữa, sao mà chán quá, mới cách đây mấy ngày mừ, bác sĩ chưa kịp quên con.
Nhưng có lẽ S bện là vì mẹ, mẹ bệnh trước, mẹ nói con đừng ôm mẹ, đừng yêu mẹ một vài ngày nhưng con không chịu, con cứ tiến sát mẹ, thì thầm "con yêu mẹ quá"...
Tối này mẹ đưa con đi siêu thị, con đứng, ngồi và cuối cùng là nằm luôn trong xe đẩy vì lý do "S mệt, cởi áo khoát ra đi, nóng nực quá"
Mẹ còn nhiều điều muốn nói nhưng ...con đang ho, con đang cần mẹ, tối nay chỉ có mẹ con mình ...

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

..linh tinh...

Sáng nay mẹ dọn dẹp lại căn phòng để quá nhiều thứ linh tinh của mẹ từ vải vóc, kim chỉ cho đến mấy hạt cườm các loại trong nhà bà ngoại. Căn phòng đó vốn là phòng ngày xưa mẹ và dì ty ở, nay có gia đình rồi nên để trống...thế là nó trở thành phòng để quần áo của con...rồi em boy và các thứ hầm bà lằng...kiêm phòng khách (khi ông bà có khách đến chơi ở qua đêm. Thế nhưng vì nó lung tung quá nên bà ngoại cứ phiền hoài, mà cũng sắp tết rồi, mẹ dọn lại cho gọn chứ có niều thứ ko dùng được nữa nhưng cũng ko nỡ bỏ đi
Mẹ tìm được cái này, thấy nó mà áy náy với bà ngoại quá vì lẽ ra mẹ đã làm xong cho bà lâu rồi bởi mục tiêu mẹ học kết giỏ là để làm cho ngoại, được 1 cái, bà Ngoại bảo mẹ tặng bà nội S đi, mẹ làm cái thứ hai...dì ty tạng cho mẹ chồng nên mẹ lại làm cái nữa, nhưng mãi vẫn chưa kết cái quai giỏ...vì bận con nhỏ, ko dám bày hạt ra làm...
Hôm nay mẹ tha nó về nhà mình, sẽ cố gắng, sẽ cố gắng....
Luôn tiện chụp lại hình con heo (cũ xì), con thỏ (cụt đưôi_sao nó rơi mất cái đuôi rồi), móc khóa ngôi sao...

Thứ Năm, 21 tháng 1, 2010

thử làm hoa giấy ^_^



Bác sĩ ơi...bác sĩ...

Con bị rối lạon tiêu hóa rồi, ăn vào là cho ra hết. Hôm qua mẹ chở con và em Boy của dì Ty đi bs (em ấy viêm họng...rõ chán), hai đứa vui như là đi chơi (mà ko biết ba mẹ, ông bà héo úa trong lòng)...tối qua thấy ổn rồi, tưởng con thấm thuốc...thế mà sáng nay ăn xong cũng ọc ra.
Hôm nay mẹ lại tiếp tục trốn S vì chiều nay có cúng cơm bà nội của ba, phải tranh thủ dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị thức ăn và chiều mẹ lại có việc trên trường nữa...con chơi với ông bà ngoan nhé!!!
Nhà mình vốn rất là nhỏ, chật chội bởi đồ đạc, sách vở, đồ chơi của con thì giờ còn lỉnh kỉnh nào chỉ, nào len và cả giấy, vải...nên lắm lúc ba cũng la trời. Từ khi lỡ bước sa chân nghiện cái HTT chắc mẹ tốn không ít bạc (ôi, đồng lương GV suy dinh dưỡng), nghe đủ lời phàn nàn của ba (mà cứ giả lơ, giả điếc)...có hôm bực quá, mẹ ném luôn cái khung thêu ra sân là ba hết hồn (thiệt ra cũng lo lắm, lỡ ba nhóc nổi điên lên là ồn ào rùi, may thật...phù...nhưng mà cứ xen vào sở thích của người khác hoài, mẹ có cấm các thú vui của ba đâu mà) và phải cắn răng chịu đựng những trận oanh kích của nhóc nữa, con cứ thấy mẹ bày đồ ra là...nhào vô, năn nỉ cỡ nào cũng không được (hu hu)
Ở HTT nhiều sis thêu đẹp lắm, toàn cái to oành để thi Cây kim vàng nữa (ui, ước gì mẹ cũng có khả năng như thế...nhưng mẹ lại ngại ko có nhiều thời gian và "xiền" nên (hì hì...) nằm mơ thôi!
Hôm nay mẹ trốn S, ở nhà dọn dẹp lại mớ bòng bong...mua thêm ít giấy nhúng để làm hoa chưng tết chơi...mà sao chẳng vào HTT được nên để mai rãnh rỗi, mẹ con mình vừa xem vừa thực hành cũng được

đây là cái hoa vừa táy máy, còn hai lớp cánh chưa dán xong


Lúc lọi, dọn dẹp một hồi mới thấy có quá nhiều cái mẹ còn dở dang, chẳng biết phải làm sao nên tự hứa lòng là từ nay về sau, cố gắng làm cái nào thì làm một cái thui...cho dứt điểm, chứ nhìn mấy cái ...vải ố vàng hết mà...(bỏ thì thương mà vương thì tội)
Ba nhóc chẳng mấy khi để ý mấy cái tranh mẹ làm, khi nào đóng khung xong thì bảo "cũng đẹp, mẹ đem treo đi, mai mốt xây nhà mới thì có tranh để trang trí, đỡ tốn tiền mua"...nhưng lại ko thích mẹ chúi mũi làm đâu...hồi trước mẹ toàn nhờ cậu, bác của S mua chỉ, vải ở SG chứ ko bao giờ dám nhờ ba (vì tính ba con ko thích tỉ mẩn, ko thích chờ đợi, ko đủ kiên nhẫn để tìm đường đến cửa hàng...)nhưng bây giờ cũng đỡ rùi, hai tuần trước ba đi làm và mua chỉ cho mẹ...(thêu tranh hoa đào cho bà Nội?!!)còn được cô bán hàng khuyến mãi thêm một câu "anh thông cảm cho vợ anh nhé, ai mà dính vô cái này là không dứt ra được đâu" (ha ha, hi hi)...
Đây, chưa đóng khung nữa...sắp tết rồi...bé quá hén!!!Mà đâu có thời gian để làm cái to, mỗi ngày mẹ chỉ có 2, 3 tiếng để mò mẫm thôi...

Thứ Ba, 19 tháng 1, 2010

Con không khỏe.

Ngoài kia gió vẫn thổi ù ù, lạnh buốt nên ai cũng ngại, chẳng muốn ra đường.
Con vừa bị ói, hết cả hai khúc lươn mẹ đã đút cho con ăn nên giờ người mẹ cứ nghe tanh tanh mùi lươn. Lúc sáng con ăn được nửa chén cháo, thấy con ho ho muốn ói nên mẹ sợ quá chẳng dám cho ăn nữa, lấy dầu xức cho con ấm lưng ấm bụng,nhưng con vẫn... Rồi bà ngoại mần lươn, mẹ hấp chín, lấy hai khúc gỡ nạc cho con ăn...con ăn ngon quá, mẹ cũng thấy vui...10 phút sau...trời ơi, tiếc và thương con quá...bụng con có vấn đề rồi hay sao đó. Mà bữa nay mẹ chưa có lãnh được lương, hết xiền (hic), mượn ngoại ít chục mua cho con chai thuốc hỗ trợ tiêu hóa, mong là từ giờ đến chiều con không sao...Bây giờ mẹ phải đi làm rồi...

Mừng hạnh phúc!


Bức trnah này dùng để đóng khung đồng hồ, định tặng đám cước bác của S, nhưng xem ra người được nhận ko mấy "mặn" với nó nên mẹ cất vô tủ luôn... để dành, khi nào kỷ niệm ngày cưới ba mẹ, đóng khung treo cho bỏ ghét!!!

áo móc hoa nắng

Này là áo mẹ móc cho con gái đây, có xinh không??? (đặt tên như thế cho lãng mạn...hì hì)


???




Dạo này thời tiết sao mà khó hiểu thật...hiện giờ chưa đầy một tháng nữa là tết rồi, thế mà trời lại mưa, mưa dầm dề suốt cả ngày. Xem tv thì mới biết có áp thấp nhiệt đới.Hoa mai trước sân nhà chắc là ko đợi được đến tết rồi!
Sáng nay thức dậy, trời lạnh lắm, con phải mặc áo đôi áo ba nên mẹ không cho con đi qua ngoại chơi...thế mà con cứ năn nỉ mãi, rồi lại thương lượng "hết mưa mẹ cho con đi qua chơi với em boy nha!"

Thứ Hai, 18 tháng 1, 2010

Chuyện ăn uống...

Mẹ rất buồn và lo lắng về vấn đề này, con ạ...nhìn con ăn uống thấy chán quá, cứ như thế mà con chẳng lớn lên nổi. có ai biết được lòng mẹ nóng như lửa đốt...Mẹ có cần con béo ú đâu, chỉ mong con lên cân đều đều, ít cũng được. Thế mà...cả mấy tháng nay con cứ chưa chạm đích 12k trong khi mức tối thiểu cần đến là 14kg cho bé 3 tuổi.
Con lười ăn quá, đút com thì con ngậm, ăn thịt cá thì lại lừa ra, hễ bực mình quá la con thì con khóc...rồi ói...mẹ chán dễ sợ, ngày nào đến bữa hết la hét, khóc lóc rồi lại năn nỉ, đủ trò...
Ba con rất nóng tính...ba nói con ko ăn thì không cho uống sữa nữa, vậy là con khóc, cứ xin được uống sữa, nghe mà thương lắm nhưng mẹ cũng khổ tâm lắm, con có hiểu không...
Mong con ăn uống thiệt ngon!

Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2010

Sự Tích Hoa Xương Rồng





..Ngày xửa ngày xưa, cách đây lâu lắm rồi, khi ấy còn chưa có loài người, trái đất còn hoang vu lắm, thấy vậy Ngọc Hoàng bèn lấy một nắm đất nhỏ vào đó một giọt nước thần để tạo ra một chàng trai. Ngọc Hoàng dạy người đó biết săn bắn, biết làm nhà rồi đưa chàng trai xuống trần gian. Thế nhưng chàng trai chỉ biết có săn bắn mà không hề biết gì về trồng trọt nên không thể phủ màu xanh lên trái đất.
Thấy vậy Ngọc Hoàng bèn sai một tiên nữ chuyên trông coi việc đồng áng - vốn là con gái của thần mưa và thần gió - xuống trần để giúp đỡ chàng trai. Nhưng không ngờ khi xuồng trần họ lại mải mê yêu nhau nên làm Ngọc Hoàng vô cùng tức giận. Người bắt Tiên nữ kia về trời, nhưng nàng nhất quyết không rời chàng trai. Tức giận quá, Ngọc Hoàng liền vung tay, biến chang trai thành trăm nghìn hạt nhỏ, mà ngày nay nguời ta gọi là Cát. Còn cô gái cứ ôm lấy chàng trai mà nay chỉ còn là những hạt cát nhỏ mà khóc lóc, dù cho Mẹ nàng là thần Mưa hết lòng khuyên giải, mặc cho Cha nàng là thần Gió hết sức tức giận.
Nàng cứ ở đó khóc mãi khóc mãi cho đến một ngày toàn thân biến thành một thứ cây toàn thân là gai góc, như để chống cự không muốn bị bắt về trời, còn rễ thì ăn sâu vào trong lòng cát nóng bỏng như cánh tay cô gái ôm chặt lấy chàng trai không muốn rời, và nếu như vô tình bạn chạm vào thân cây sẽ thấy một dòng nhựa trắng chảy ra, như dòng nước mắt chất chứa cả ngàn năm của cô gái. Và loài cây đó được gọi là Xương Rồng.
Thần Mưa do quá buồn bã mà từ cô con gái, thế nên ở sa mạc nóng bỏng , nơi chỉ có Cát và Xương Rồng cả năm chẳng hề có một giọt mưa. Còn thần Gió dù đã ngàn năm trôi qua nhưng vẫn còn tức giận, vẫn còn muốn cướp lại con gái của mình nên thỉnh thoảng lại tạo nên những cơn bão khổng lồ cuốn tung những hạt cát nhỏ bé, thế nhưng vẫn chẳng thể nào chia rẽ được tình yêu của họ bởi vì...tình yêu thực sự sẽ chiến thắng tất cả.

TÓC NGẮN!!!

Mấy hôm nay con có cái đầu mới...ngắn cũn cỡn. Lý do mẹ đem con ra tiệm cho người ta cắt ngắn lên dù con để tóc dài và cột tóc rất đẹp là vì con không cho mẹ cột, đầu tóc lúc nào cũng lù xù, nhìn chán lắm, vả lại con hay lấy tay kéo thun cột ra, đứt bao nhiêu là tóc.
bây giờ thì mẹ thấy tiếc quá, nhìn tóc ngắn nhìn ngộ ơi là ngộ, cái mặt bỗng trở nên nhỏ xíu (hì hì), còn ba thì dứt khoát "lần sau đừng cắt ngắn nữa, ba thích con gái ra con gái, tóc dài đẹp hơn".
Mà hồi này mẹ cảm thấy hơi bực mình con lắm, sao mà cứ để...ướt quần tí...là con mới hét ầm lên là đi bô, sao thế nhỉ, ham chơi quá mới như thế(???) trước đây con đâu có như thế!
Hôm nay nhóc không ngủ trưa, bây giờ đang ngủ bù (hu hu) tối nay con sẽ thức khuya lắm (ôi, nghĩ đến đây là mẹ thấy buồn ngủ quá), rồi sáng dậy muộn, ăn sáng không đúng giờ (9giờ thì đâu còn gọi là ăn sáng nữa ha nhóc).

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2010