Thứ Sáu, 26 tháng 3, 2010




Mẹ tự hứa với lòng là ko may, thêu, móc mách gì nữa để dồn sức cho kỳ thi sắp tới, ấy thế mà ngày nào cũng làm vài đường xxx, dường như có một sự điều khiển nào đó...cứ mở máy lên là vào HTT, đan móc...(mấy hôm nay HTT ko truy cập được, trong lòng cứ buồn buồn,,,)
mẹ vừa móc xong cho con cái áo mùa hè mát mẻ, mong ước của mẹ là làm thật nhiều thứ cho con, nhưng mẹ ko giỏi, ko khéo nên có sao nhận như thế nha, mẹ muốn cái áo có tay lắm nhưng mừ hổng biết làm cách nào, hơn nữa...lần này cương quyết ko đụng vào kim chỉ nữa, thi xong đã...ui...kiểu này chắc trượt vỏ chuối quá!!!
còn đây, bức tranh tặng người bạn thân xưa kia, cô T sắp sinh em bé...mà có lẽ giờ này đã sinh rồi, ko thấy cô ấy ol...thêu tốc hành mà cũng mất 1 tuần...

Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2010

...

Trước khi hứa với con một đều gì đó, mẹ luôn luôn cân nhắc vì...phải thực hiện được thì mẹ mới hứa, vì mẹ sợ con thất vọng, và khi con lớn, con cũng sẽ luôn giữ đúng những gì con đã hứa với mẹ...
Hôm qua mẹ đi về muộn, ngày hôm qua thật là khó để đón được chuyến xe buýt mẹ thường đi...và thầy giáo cũng cho ra về muộn quá...con đã rất trông ngóng ba mẹ. Ngoại nói cứ nghe tiếng xe là con chạy ra cửa, rướn cổ xem...rồi nói, "ko phải mẹ, thôi vô nấu cơm tiếp" (nấu cơm cho gấu và búp bê ăn đấy)...rồi lại có tiếng xe ở trước cửa, con chạy ra "ba Quý về rồi"..."ko phải ba, cậu về..."
...con nằm trên ghế bố, úp mặt, chổng mông kêu "mẹ ơi mẹ, mẹ đừng bỏ con đi nữa, mẹ ơi mẹ..." ông Ngoại hỏi "làm gì đó, đóng kịch hả?" thì con ngưng lại, cười hì hì...
Mẹ xin lỗi con nhé, chắc là con rất nhớ mẹ!

Sáng nay mẹ hứa là ở nhà phục vụ con, mẹ con mình cùng đi nhà sách, đặt bánh sinh nhật và làm một vòng quanh siêu thị...mẹ mua một vài thứ trang trí và lên danh sách các món ăn...bữa sau mẹ bật mí hén!

Cho đến bây giờ, mẹ vẫn nhớ như in cái cảm giác sung sướng khi nhìn thấy con, nhớ mãi cái ánh mắt tròn xoe con nhìn mẹ lúc mới chào đời...khi mẹ ôm con trong lòng, mẹ thấy như mình có cả thế giới...khi mẹ mắm tay con, mẹ cám ơn cuộc đời đã ban cho mẹ một người bạn...khi cõng con trên lưng, mẹ thật hạnh phúc vì mình sẽ luôn là điểm tựa, nâng đỡ cuộc đời con...

Nhớ lắm những lúc con ôm chầm lấy mẹ "con yêu mẹ quá", tiếc nuối vẫy tay chào mẹ vì "nếu mẹ ko đi làm đúng giờ, thầy HT sẽ đánh mẹ đau lắm...mẹ đi làm kiếm tiền mua sữa cho con...", "thương mẹ để trong tim nè"...

Chủ Nhật, 7 tháng 3, 2010

Quốc tế phụ nữ!!!






Ngày mai, ngày của một nửa thế giới, ngày của phe tóc dài...
Chúc mừng con, chúc mừng phụ nữ chúng ta sẽ luôn vui tươi và hạnh phúc, chúc cho mọi ngày đều là ngày 8/3...

Thứ Sáu, 5 tháng 3, 2010

...cầu mong...

Chiều thứ tư, nghỉ làm, mẹ nấu cơm canh rồi đi cùng ông ngoại lên bv thăm cô nhỏ...Khác với hình dung của mẹ, ông N có vẻ lạc quan nhưng bà N thì lặng lẽ và ít nói, bà chỉ nằm, im lặng và lắng nghe...Cô nhỏ đang nằm ở phòng "hồi sức sơ sinh", một ngày chỉ được thăm hai lần, đi từng người một và phải mặc trang phục theo yêu cầu của bv vì nơi đó vô trùng. Lúc bà N vào thăm rồi trở ra, bà khóc...điều đó cũng thật dễ hiểu vì cô nhỏ là tất cả hạnh phúc của bà bấy lâu nay, kể từ khi mang thai và sinh ra cô nhỏ...và thật đau dớn khi người mẹ ấy nhìn thấy con mình nằm bất động, phải thở cùng với sự hỗ trợ của máy móc. Mẹ nói với cô nhỏ rằng "em phải thật sự cố gắng thật nhiều, giờ đây, tất cả mọi người đều trông và sự nổ lực của chính em đấy..." có lạ ko nhỉ, cô nhỏ chỉ là một đứa bé sơ sinh 16 ngày tuồi, đứa nhỏ ấy có hiểu gì ko...Mẹ thật sự ko cầm được nước mắt. Cô nhỏ của con, theo đúng vai vế là em của mẹ, nhưng cô ấy đáng tuổi là con của mẹ, mẹ đặt mình vào tình cảnh của người mẹ...rất đau xót con à!!!
Làn da của cô nhỏ vẫn trắng hồng như lúc mới sinh...xung quanh toàn là các loại dây, ống, máy móc...thở đều...mắt nhắm nghiền...thỉnh thoảng cô cựa quậy, nhăn mặt ...(ba nói rằng đó là điều tốt vì cô nhỏ có phản ứng, tức là có tiến triển...)
Lúc mới vào bv trong SG này, cô nhỏ bị suy hô hấp nghiêm trọng nhưng bệnh viện ko còn máy hỗ trợ, vì thế mà nhiều người đã được huy động để thay phiên nhau bóp "bong bóng" truyền ôxy...ba nói rằng, suốt 3 giờ ngồi đấy, nhìn cô nhỏ, nhìn những bệnh nhi sơ sinh xung quanh, ba thấy thật vô lý khi mà cầu mong con trai hay con gái...chỉ cầu cho những đứa trẻ sinh ra đều lành lặn và khỏe mạnh là hạnh phúc nhất đời.
Đên giờ này, bs thông báo rằng vấn đề hô hấp của cô nhỏ đã ổn, sắp tới cô nhỏ có thể thở thường mà ko cần máy. Nhưng kết quả chụp CT não ko tốt lắm, chưa thể kết luận và còn theo dõi thêm.
Giờ đây chúng ta đều trông cậy vào tài năng và sự tận tình của báo sĩ...mong có một phép màu...