Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2011

Cuối năm...học

Phượng nở đỏ rực phía cuối trời...bọn nhỏ đến lớp cũng chẳng có tâm trạng học hành, cứ tụm nam tụm ba lại tán gẫu, chơi trò chơi..Có lúc ngồi nhìn, mình cũng hình dung lại hồi phổ thông...chỉ thấy mình khờ hơn tụi nó bây giờ.
Mấy hôm rồi ko có giờ trên trường, chỉ phải đến để làm điểm và giúp p. hành chính thu hồ sơ, thi thoảng có học sinh eo éo gọi chụp hình, rồi ký tên...cũng có cay cay nơi sống mũi khi nghe bọn nó bảo "cô khỏe và thật vui nha cô". Hôm qua lớp chủ nhiệm cũ rủ chụp hình...hỏi "cô có còn nhớ hồi tụi em quậy cô sao ko cô?"...Ừ, lâu rồi nên cô cũng ko nhớ nhiều! Hồi đó...tụi nhỏ học lớp 10, giờ sắp ra trường rồi còn gì, giờ mà nhớ thì mình sẽ già mất thôi...nhưng vẫn có cảm giác cô trò xa cách quá!
Chiều thứ 7...ngày cuối của năm học...lên lớp thông qua vài thông báo của nhà trường. Nghe bảo chủ nhật ko họp phụ huynh bọn nhóc mừng vui quá...cứ sợ bị cô méc tội lỗi...rồi thắc mắc sao em vi phạm nhiều, bị cô la nhiều mà sao ko bị hạnh kiểm trung bình (?)...hỏi vậy ko bị cú đầu mới lạ, cô nỡ lòng nào ...
Ngày đầu tiên vào lớp mình như ko thở nổi...17 nữ sinh trong tổng số 40...mà anh nào cũng cao to vạm vỡ (cao nhất là 1m83)thôi rồi...Nhưng mình lầm cũng thật to...chúng nó to xác mà tính tình lại cực kỳ trẻ con...ko hề ngổ ngáo...chẳng ưa giận hờn hay hỗn láo với thầy cô. Ai dạy cũng thích, chỉ phiền một nổi là lắm trò tinh quái...
Bọn nhóc bảo 10B8 là...Alimama va 40 tên cướp (có người hỏi cướp gì? chúng bảo cướp niềm vui của cô_vì cứ hạng thấp thì cô buồn)
Chia tay rồi nhá...lại một lớp đi qua...thường thì lớp 10 ko đọng nhiều trong ai kỷ niệm...thường thì lên 12 chúng sẽ chẳng còn nhớ cô lớp 10 nữa...nhưng lần đầu tiên trong khoảng 7 năm đi dạy, mình cảm thấy bọn nhóc này thật tình cũm...Chúng bảo hè này nhà cô sẽ là B8's home...

Một vài hình ảnh cuối năm!
(rủ ra chụp hình cây phượng...toàn chụp gốc)







Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2011

Em gái miệt vườn

Nàng ở trong đội văn nghệ của trường, nàng có trí nhớ khá tốt nên nàng thuộc làu làu những bài thơ dài ngoằng...nàng hát lanh lảnh...nhưng nàng múa thì...
- Mẹ hỏi: có bao nhiêu bạn cùng múa con?
- Con: dạ, 6 bạn.
- Mẹ: Ai múa dẻo nhất?
_ Con: Bạn Đan Anh múa dẻo nhất, còn con múa cứng lắm, cô nói vậy đó!
...hức hức...
Nàng múa bài Lý cây bông, nàng phải mặc áo bà ba, cô đưa mẹ một bộ đồ về nhà giặt ủi, mẹ trnah thủ chụp cho nàng vì ngày lễ tổng kết của nàng mẹ ko đi được, mẹ cũng có lễ ở trường...Ba nàng nói đẹp...nhưng điệu quá!

Nàng còn một tiết mục đọc thơ nữa nha:
Nu na nu nống
Cái bóng nằm trong
Con ong nằm ngoàii
Củ khoai chấm mật
Phật ngồi phật khóc
Con cóc nhảy ra
Con gà ú ụ
Nhà mụ thổi xôi
Nhà tôi nấu chè
Tay xòe chân chụm
Nu na nu nống
Đánh trống phất cờ
Mở cuộc thi đua
Chân ai sạch sẽ
Gót đỏ hồng hào
Không bẩn tí nào
Được vào đánh trống

Thứ Hai, 9 tháng 5, 2011

Tình người

Ghi lại qua lời kể...
1. Công ty ba S làm do một ông người Úc làm chủ, ông có vợ là người Vn và 3 đứa con xinh lắm, chẳng thấy lai người Việt tí nào_mẹ S đã gặp ổng và gia đình 2 lần rùi. Lúc ba S đi làm thì cty ở Thủ Đức, nhưng theo chủ trương thành phố thì phải di dời. Ông bán ngôi biệt thự ở Q2 và tốn thêm một khoản tiền khá lớn để đầu tư xây dựng nhà máy ở BD. Công ty cũ có khoảng 300 công nhân...công ty mới sẽ có khoảng 800 CN (mở rộng quy mô mà). .Lúc di dời cty, sẽ có rất nhiều người ko thể đi BD, Cn thì có thể tuyển mới,
Ở cty đó, có dì Chín nấu ăn, nấu ăn cho khoảng hơn 200 người thì dì nấu theo kiểu cơm gia đình, mấy người làm vp như ba S rất khoái...ba S bảo Chín nấu ăn rất ngon, chỉ có món "kiểm" của Chín là ba ăn không được...biết ý ba S nên khi nào nấu món đó thì Chín hay nấu riêng cho ba một tô canh rau...Dì Chín làm việc cho ông này hơn 10 năm rồi...và ông cũng ko phàn nàn gì...con cái của dì cũng làm việc trong cty ổng...Nhưng khi chuyển cty, ổng nói rõ là Chín ko thể tiếp tục làm việc cho ổng được, vì ổng sẽ mời người thầu bếp ăn công nghiệp...Ông gọi Chín vào nói chuyện...Ổng bảo dù rất muốn và rất thương Chín nhưng ổng ko thể để Chín nấu ăn cho cty nữa, ổng sẽ mời những người chuyên nghiệp hơn...Chín biết trước nhưng cũng buồn lắm. Ổng bảo ổng biết nhà Chín khó khăn, con Chín thì ko lo cho Chín, cuộc sống của Chín sẽ vất vả nên ông sẽ giúp cho Chín một số tiền khoảng 100tr để Chín làm gì đó trong khoảng ngày sắp tới, ko cần trả lại...Chín bảo từ hồi nào chỉ biết nấu ăn, hổng có buôn bán gì...Ổng bảo mỗi tháng ổng sẽ gởi cho Chín một số tiền bằng lương hiện tại để Chín tiêu dùng, cho đến khi nào Chín ko còn sống hoặc ổng ko còn ở VN nữa...Chín khóc quá chừng...Chín bảo Chín ko làm việc cho ổng thì Chín cũng ko nhận tiền của ổng... (mà ba S ko ngờ ổng rành gia cảnh của Chín lắm...)nói qua nói lại thế nào Chín cũng ko đồng ý nhận không tiền của ổng...cuối cùng ổng bảo...vậy nếu Chín ngại thì mỗi tuần Chín theo anh T (con trai Chín, là tài xế của ổng) xuống căn nhà nhỏ của ổng, ngay gần công ty dọn nhà cho ổng ba lần...vậy là Chín vui liền...mà ổng cũng thấy nhẹ nhõm...Ba S bảo...sao ổng làm mình khâm phục...sao ổng sống có tình vậy...
Sở dĩ biết rõ vậy là do ba S là người thông dịch giùm Chín (làm rễ VN hơn 10 năm mà chỉ biết nói "chào em", "em đẹp lắm", "bớt chút đi","bán mắc quá" "chờ một chút"...)
mỗi lần Chín xuống là ổng tranh thủ dọn sơ sơ rồi vèo vô ty ngồi...với lại dọn nhà xong là Chín có thể nghỉ ngơi thoải mái chờ chiều anh T xong việc chở về, ổng ở nhà sợ Chín ngại...
2. Gần nhà S...có một bà cụ, xem chừng còn già yếu hơn bà cố của S nữa (mà cố S đã hơn 70 rồi)...sáng 5 giờ có một anh xe ôm đến trước nhà...bấm còi một tiếng là bà lụi hụi ra...chiều 4 giờ 30 cũng anh xe ôm đó chở bà về nhà...tối 7 giờ lại thấy bà ôm bàn kéo ghế ngồi ngay đầu ngõ với mấy tờ vé số cho ngày mai xổ...bà ngồi đó tới 9 giờ hoặc khi người đi đường cũng thưa dần. Hễ mà tối nào đi ngang qua, mẹ con S cũng sáp lại ủng hộ bà tờ vé số dù mẹ S chẳng biết dò vé số như thế nào.... Nhà bà đập hết xây lại, to đẹp lắm...con bà thuê cho bà một căn phòng nhỏ...bà cũng cứ y cái lịch buôn bán như vậy...tối về phòng trọ ngủ một mình...thi thoảng mẹ S có thấy cháu ngoại bà đem cơm chiều cho bà, ngồi chơi dăm phút rồi đi...Sao bà già như thế mà ko cho đứa nào ở cùng bà...Nhà xây xong, bà lại dọn về...rồi bà yếu...không bán buôn gì nữa,mẹ thấy bà đi ra đường cùng cái ghế nhựa cao, dùng nó như cái gậy để chống bởi dáng người bà nhỏ bé, rút lại, khòm lưng (thường thì người ta hay dùng gậy có 4 chân cho người già)...Có hôm đi ngang qua thấy bà ngồi khắc khoải trước cửa nhà...buồn lắm, trong nhà vọng ra tiếng chử bới om sòm của ông con rể...lại có lần thấy bà cũng với chiếc ghế nhựa quen thuộc, trên để một túi ni lon cột chặt đi về phía bến đò...ai cũng thương, lắc đầu, chịu sao nổi...rồi bà lại về nhà bởi biết đi đâu, về đâu...lặng lẽ buồn...dạo gần đây mẹ S không nhìn thấy bà đi ra ngoài nữa...
Không hiểu nổi tình cảm của con người!?!

man mác buồn...

Hôm nay bỗng dưng mẹ thấy buồn...ứa nước mắt...và muốn được nói chuyện...buồn không tên...Cảm giác hụt hẫng...thất vọng...
Mẹ nằm im...còn con thì vẫn vui và hát, trò chuyện với cá Nemo, búp bê...con hát...hát nhưng lời mà con tự nghĩ ra...có thể là một nhạc điệu quen quen nhưng lời là do con đặt..." Người ta nói, cá Nemo ngoan ngoan...xin chào bạn cá Nemo..."
Đang canh me ghi lời thì...nàng im...ko hát hát nữa...
Mẹ vừa tìm được một mẫu móc áo xinh lắm, lại quyết tâm móc cho con...cách đây ít hôm vừa móc vừa may và thêu cho con cái áo hồng...nhưng thất bại tràn trề luôn...

Thứ Tư, 4 tháng 5, 2011

Chế biến món ăn từ trái Vả


Vừa rồi cô Kim Liên mang đến nhà mình nhiều vả lắm, ăn chan chát, chấm với ruốc Huế thì ngon lắm, món này ba S rất mê nên lần nào lên, cố ấy cũng ko quên vài kg...
Mẹ ko phải người Huế nên mẹ chẳng biết ngoài ăn đơn giản như thế, vả còn dùng làm gì nữa nên tìm kiếm một ít thông tin, cứ up lên đây trước và sẽ thực hiện sau...Tháng 6 tới nhà mình đi Huế, nhất định sẽ học các O cách chế biến một vài món cho ba S đỡ ghiền!

Món vả trộn xúc bánh tráng: luộc vả chín cho bớt vị chát, gọt vỏ, xắt thành từng lát mỏng, trộn với tôm thịt cùng mè (vừng), tỏi, muối tiêu, rau thơm, rau răm. Nướng bánh tráng chín giòn thơm, bẻ từng miếng nhỏ thong thả xúc vả đã trộn đủ màu mè như trên, ăn rất ngon, món này có trong các nhà hàng sang trọng và trên các vỉa hè cho thiên hạ lai rai chiều tan sở.Đơn giản hơn là vả chấm ruốc, vả tươi gọt vỏ sạch, xắt lát đừng mỏng quá mà ít giòn, chấm với ruốc pha chanh, tỏi, ớt, ăn cùng cơm gạo trắng thơm nóng hổi, rất ấm bụng những khi đói lòng.

Vả nấu canh với tôm rằn: vả gọt vỏ, xắt vả thành từng lát mỏng, um tôm tiêu hành mắm muối cho thấm, thêm nước đủ dùng, nêm tý ruốc, nước sôi thả vả vào, khi vả vừa chín tới, cho lá hành, lá sung lót vào, thơm phức, ăn rất mát dạ.Vả hầm xương heo: gọt vỏ, xắt lát to bằng ngón tay cái, hầm xương trước cho mềm rồi thả vào, sôi một lúc là chín, bắc xuống cho lá hành, lá lốt vào, hấp dẫn.

Vả hầm giò heo, cách làm như hầm với xương heo vậy, đây là món ưu tiên cho phụ nữ sau khi sinh, ăn vào sẽ có nhiều sữa cho em bé bú.Ngoài ra vả còn là món ăn kèm trong rau sống, để ăn với bánh khoái, nem lụi, vả với tôm chua thịt phay, nếu ăn chay thì chấm với tương chao.

Vả còn được dùng để kho thịt heo, thịt bò nhưng hấp dẫn hơn cả là vả kho cá rô, cá nục, cá ngừ... Đặc biệt, trong các món kho này, thịt cá là phụ, còn vả mới là thực phẩm chính. Vả được cắt thành từng miếng vuông hay hình tam giác, lượng vả nhiều gấp 3 - 4 lần cá thịt. Thịt, cá ướp gia vị kho trước, khi sôi cho vả vào trộn đều rồi kho tiếp. Ăn miếng vả kho, tất cả chất bổ dưỡng của thịt cá ngấm vào trong miếng vả, thật đậm đà. Không chỉ có thế, vả còn được dùng để xào, muối, làm chua ngọt...