Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010

Đàn gà mồ côi

...vì mẹ (bà ngoại) bảo là có lẽ nở đươc hai ba ngày rồi, người ta bán đầy chợ, nhìn thấy cưng quá...ngoại chia co mình 4 con xinh xinh...và mong manh quá!
...chẳng hiểu sao mấy con gà này rất dạn dĩ...nó nhìn thấy mình là cứ đi theo, mình phơi đồ nó cũng cứ lấn quấn dưới chân...mình giơ tay nó lại nhảy phóc lên mà chẳng e dè gì...
...hỏi mẹ, sao gà con mới nở mà người ta lại đem ra chợ bán(?)mẹ nói chắc là gà ấp điện, gà công nghiệp vì thấy bán nhiều lắm...hồi xưa đi học, có nghe nói rằng gà công nghiệp mở mắt, nhìn thấy ai (người chăn nuôi) đầu tiên là...đi theo vì tưởng mẹ, vậy chắc nó cũng đang nghĩ mình là mẹ nó (hic...!)
Ở nhà cũng có con gà ác (trống) mới mua về để làm "bạn" với 2 em mái ngoại cho tháng trước, nhưng nó lạ bầy, cứ lang thang một mình, bữa nay nó nhập bọn với 4 em nhỏ xinh cho đỡ cô đơn
...bọn này nhỏ xíu...trời chập choạng tối là mình lấy cái rổ, lót một ít vải cũ...nhón từng em thả vô, ủ ấm vì thương chúng ko có mẹ, chúng sẽ lạnh...
...hôm nay, mãi lo cho việc tập văn nghệ ở trường...tranh thủ chuẩn bị cơm chiều để ba S ko phải phàn nàn, để tự do "bay nhảy"...rồi trời mưa, mình quên bén mấy con gà con...Tối. Nghe tếng chíp chíp (thường là giờ ngủ của chúng mà) mình giật bắn người...xách đèn chạy ra vườn...chúng lạnh lẽo, co ro...nép dưới chậu hoa.Trong lòng hối hận dâng trào!
Mình nhen lửa...chung cứ ùa ùa vào chổ ấm nóng ấy...mưa gió lạnh lẽo...rồi ba S đem vào nhà...cắm một cái bóng đèn...ấm áp. Leo lên giường, trươc khi ngủ ba còn bảo...mai mốt bọn này lớn chắc ko thể "ăn thịt" được đâu...Mình thì lo...sợ "cúm gà" quá...nhưng chắc ko sao...
Cái tiêng chip chip của bọn nó làm mình mât ngủ...thương mấy con gà ko mẹ!