Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2011

Vui!

Hôm nay là một ngày vui của mẹ...vui vì ba S đã duyệt cho mẹ mua một bức tranh dài khoảng 1m...hic...vì từ xưa đến giờ ba ko bao giờ ủng hộ việc mẹ lọ mọ (có khi con2 gây nhau...mẹ bảo nếu ba ko uống bia nữa thì mẹ cũng dẹp kim chỉ luôn)...vui vì có một bé nhiệt tình khuân giúp mẹ một bức tranh vẽ kỹ thuật số từ Sì Gòn về BH...Cả hai món ấy hiện tại mẹ cũng chưa được sờ...chỉ biết là những người vận chuyển đã cầm "hàng" trong tay rùi!

Tranh vẽ mẹ định tặng cậu Bi...vì nghe ngoại nói hồi này cậy đang buồn, nghỉ lễ nhiều như thế mà ko có show đi chơi nào, đoán già đoán non rằng ...thì...là chuyện tình củm của cậu vốn nhiều sóng gió lại ko suông sẻ...mong là cậu bỏ thì giờ tô tô vẽ vẽ cho đỡ buồn. Đó là ý định. Nay, khi sắp sờ hàng thì lại muốn giữ làm của (hí hí_mẹ xấu bụng...)

Từ sáng đến giờ mẹ bận túi bụi vì nhà có khách, ăn cũng ko thấy ngon...muốn chạy ra điểm hẹn lấy tranh quá mà ko đi được...còn bức tranh thêu nhờ bác Hà lấy rồi, chưa bao giờ mẹ mong bác Hà...thế mà gặp mẹ bác bảo quên...hực hực...

Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2011

Mẻ bánh đầu tiên...khét lẹt...khịt khịt!

Thật ra đây ko phải là lần đầu tiên nướng bánh, mẹ vẫn nướng bánh bông lan hoa mai và trái tim cho S ăn hoài...nhưng lần đầu tiên mẹ làm Croissant...nhìn nhà chị Wi nướng ngon quá, chưa làm bao giờ...mẹ cũng mua nào men nào bột, phô mai, xuc xích...hic...
mấy hôm nay đi ngoài đường thấy người ta bán chùm ruột nhiều quá, đang suy nghĩ là ngoài mứt chùm ruột ra thì còn có thể làm gì nữa ...(hình như S chưa có khái niệm trái "chùm ruột" đâu nhỉ)...mẹ nhớ ngày xưa, toàn leo lên nóc nhà ông Hai...chua chua...ê ê...!

Thứ Tư, 13 tháng 4, 2011

sụt sịt...

Sáng thứ hai, như thường lệ, mẹ kêu con dậy sớm để mẹ còn kịp đưa con đến trường rồi đi làm...con cũng ngoan, ko nhõng nhẽo nhưng có vẻ oải lắm...bước thấp bước cao xuống nhà vệ sinh...chưa đi đến nơi thì...Hu hu, mẹ nhìn thấy thức ăn chiều hôm qua, chắc là S ăn ko tiêu rùi...Vậy là quyết định cho con ở nhà.
TRưa, đi làm về. NGoại nói con ăn vô ói ra, uống sữa cũng ói...nhìn con lừ đừ sốt...Mẹ chưa kịp nuốt xong muỗng cơm thứ hai thì con lại ói...lo quá! Xách xe chạy một vòng, 5 nhà thuốc mẹ đi qua đều đóng cửa nghỉ trưa...thế là mẹ xốc S lên, đem về nhà vì mẹ nhớ nhà mình còn thuốc tiêu hóa và hạ sốt. Thật may là mẹ nhớ chính xác (vì dạo gần đây trí nhớ của mẹ chắc cũng có vấn đề).
Sau khi đưa con đi bs...về đến nhà, uống thuốc được khoảng 10 phút, con lại ói tiếp...hu hu, chán quá...tối S đi ngủ với cái bụng xẹp lép vì mẹ chẳng dám ép con ăn uống gì hết, cứ nhìn con nôn thốc nôn tháo...ra luôn đằng mũi thì mẹ sợ lắm! Khuya. Con vẫn hâm hấp nóng.
Sáng thứ ba. Con ngủ dậy và bảo là :"mẹ ơi, con hết bệnh rồi, mẹ cho con ăn cháo đi". Ừ, chắc là con đói lắm! Con ngồi múc ăn hết nửa chén cháo ngon lành...sau đó thì than mệt...sữa cũng ko uống...con buồn, ko thèm chơi, cứ nằm lăn qua lộn lại!
...tối, mẹ cho con uống sữa, con cũng ăn được một tí cơm...con thèm cơm. Con hỏi "con bệnh thì mẹ thấy sao?". Mẹ bảo là mẹ buồn và rất lo lắng, nên S cố gắng ăn uống thật nhiều, mau khỏe, hết bệnh cho mẹ vui...S uống hết ly sữa rồi nói "con hết bệnh rồi, con phải hết bệnh để mẹ ko còn lo nữa nha". Ừ, sao mà cảm động quá vậy ko biết...
Thường thì S hay hỏi lắm...nếu câu hỏi thuộc dạng xác định, mẹ hay ừ, ừm...Còn nếu mẹ kêu hay hỏi con, con đều phải dạ...ko dạ là mẹ sửa liền. Ngày hôm qua nghỉ lễ, mẹ lôi mớ chỉ ra móc áo cho S (mua lâu rồi mà ko dùng, thấy cũng thiếu sót với con)...lắm lúc con hỏi, mẹ cũng ừ ừ cho nhanh. Vậy mà tối lên giường ngủ, S nói rằng..."mẹ ơi, mẹ là người lớn, mẹ được nói ừ ừ...con con là con nít, con phải nói dạ, đúng ko me?"...nghĩ lại thì thấy ko sai, nhưng thực sự là mẹ chưa đúng...chẳng biết một đứa nhỏ 4 tuổi nói vậy vô tình hay có ý...có phải con đang bắt lỗi mẹ ko đó...

Thứ Năm, 7 tháng 4, 2011

Hồi này mẹ siêng thêu quá!

Bức này tặng em Tina nhà của cô Vân Anh nè, hôm tết mẹ có dắt Sunny tới chơi đó, S còn nhớ ko?

Này là tranh dành cho S nữa, bức thứ hai rồi nha, sắp xong bức thứ ba...chắc mẹ chỉ làm 4 bức thui...đang mê cái đồng hồ mà cô T gởi hôm trước...

Bức này xong lâu rùi, tặng bà Vân..."bạn của con" nhé!