Thứ Ba, 23 tháng 11, 2010

Hết cơn bĩ cực...

Hồi này Sunny hay bệnh quá, hết sổ mũi rồi ho...mà mấy bệnh này cũng thường vì thể trạng con vốn ốm yếu, ngủ mà bị nóng tí là con thức dậy, nhăn nhó...nên lúc nào cũng quạt...ko quạt thì máy lạnh...suốt đêm. Có lúc mẹ quyết tâm kiên cử cho con, nhưng vì cái sự bực bội, khó chịu...hay cằn nhằn của con, mà thấy con ko ngủ được mẹ cũng ko đành lòng.
Con đi bác sĩ hoài...đến bác sĩ còn chán chê khi nhìn thấy mặt con...ui bác sĩ của con đã giàu lắm rùi nhen!
Con than đau miệng, con ăn ko ngon, mẹ thì cứ nghĩ là con bị nhiệt trong miệng, rồi sẽ qua thôi...con chẳng ăn được nhiều, mỗi lần ăn uống với con như cực hình, nước mắt ngắn dài...nước cam đối với con giờ đây là kẻ thù...mẹ nghi ngờ...kiểm tra tay chân của con, ko rõ lắm nhưng mẹ cũng lờ mờ hiểu rằng con bị TAY CHÂN MIỆNG. Chỉ cần nghĩ đến 3 chữ ấy là rợn cả người...ba mẹ đưa con ra bác sĩ để xác minh. Bs xác nhận! Trong lòng mẹ lo lắng lắm...nhìn những chấm đỏ li ti trên đầu gối của con, bs nói biểu hiện bệnh ko điển hình...ko có thuốc, về nhà tự chăm sóc và theo dõi...nếu có sốt và giật mình thì đưa đi bệnh viện...Ôi đầu óc mẹ quay cuồng...vì mẹ đã từng có biết con của đồng nghiệp bị biến chứng, mẹ đã từng nghe gần nhà mình có đứa bé trạc tuổi con mắc bệnh này mà ko qua khỏi...Đọc trên mạng...những trẻ có biểu hiện ko điển hình dễ bị biến chứng...mẹ gọi điện cho ba mà cứ khóc...vì sợ...
Con ko sốt...mỗi giờ trôi quá với mẹ thật nặng nề, mẹ chỉ mong thời gian trôi vù qua cho hết 7 ngày...để bệnh tự khỏi...cứ mỗi lúc con ngủ là mẹ lại nhìn chăm chăm, sờ tay sờ trán...
Thật may là con ko sốt. Hai mẹ con suốt ngày đóng cửa ngồi trong nhà, chẳng dám đi đâu..ko dám qua ngoại vì sợ con lấy cho em Boy của dì Ti...chuyện ăn uống của con thật khổ... mẹ cũng khổ mà con cũng khổ. Mẹ biết con đau lắm, nhưng ko ăn cũng ko được, ko ăn uống lấy sức đâu mà chống chọi lại căn bệnh này...vừa thương vừa giận, vừa dụ ngọt vừa la mắng...mẹ cứ làm đủ cách để mong nhét cho con vài muỗng cháo, vài muỗng sữa...tất cả mọi việc mẹ đều dẹp qua một bên.
Con vừa khỏi, miệng đỡ đau thì em Boy cũng có triệu chứng y như con... bong bóng nước đầy chân...dì Ti cũng hốt hoảng vì em lại sốt đi sốt lại...diều mà mẹ lo lắng nhất cũng đến...vì hôm con bắt đầu than đau miệng, mẹ để con chơi, ăn uống ở nhà ngoại để đi tham gia một tiết mục văn nghệ 20-11...vô chung kết của trường. mà có ham gì đâu, vì trách nhiệm...mọi người cũng tập lâu rồi, một mình mẹ bỏ ngang cũng sẽ làm ảnh hưởng đến mọi người, mà mẹ cũng chưa phát hiện được bệnh của con(con còn thấy mẹ trên TV...con cứ đòi ngoại cho con vô TV với mẹ)
Tự nhiên mà mẹ hối hận quá...cầu mong cho em Boy ko sao...chứ ko là mẹ ân hận lắm...chỉ vì chủ quan, ko phát hiện kịp thời bệnh của con...làm em bệnh thì..
Có lẽ trời thương...em cũng qua nhanh, hai chị em giờ lại có thể vui đùa cùng nhau. Con đã đi học trở lại...ăn ngon, ngủ yên...
Mẹ bệnh, cảm sốt...con cứ theo mẹ hỏi "mẹ đã đỡ chưa, mẹ bệnh là con buồn lắm!"_ con gái mẹ dẻo miệng quá!!! (nhưng phải chú thích rằng...mẹ bảo "mẹ bệnh nên tối ngủ ko ôm con được, mẹ sợ lây bệnh cho con"; vì thế mà con mong mẹ hết bệnh để "hết bệnh rồi mẹ ngủ mẹ ôm con gái nha")

Tối. Ba hỏi con: Ba với mẹ, con thương ai nhiều hơn?
Con trả lời: Con thương ba mẹ bằng nhau. Nếu thương ba nhiều hơn thì mẹ buồn, thương mẹ nhiều hơn thì ba buồn nên con thương bằng nhau. Ba chịu không!?

5 nhận xét:

  1. thương 2 mẹ con ghê luôn. Chúc 2 mẹ con mau khỏe ăn uống ngon lành lấy lại sức hén. Con gái Sunny trả lời không ghê chưa, cưng quá :))

    Trả lờiXóa
  2. Con trai lớn của em hồi xưa cũng bị bệnh hoài,em rất lo lắng và mệt mỏi vô cùng nhưng khi em phóng sanh ,cúng Chùa và hồi hướng công đức cho con trai thì bây giờ con ăn khg ngừng và rất khỏe...lâu lâu mới bị bệnh ,khi bị bệnh thì bị có 1 ngày ( thay vì hồi xưa bệnh cả tuàn lễ)....bởi vậy em thấy kinh Phật nói rất đúng,mình cứ coi theo trong kinh mà làm thì mọi việc sẽ giải quyết được....

    Trả lờiXóa
  3. @ chị tanya: phải hết 1 tuần mới hết bệnh đó chị, may mà ko sốt...hi hi. Em cám ơn chị nha!
    @Chơ Ngọc: cám ơn bạn đã chia sẻ, gia đình mình cũng là những tín đồ phật giáo...!!!

    Trả lờiXóa
  4. Mừng là Sunny đã bình phục rồi. Nghe không có thuốc chữa lại có thể biến chứng sợ lắm phải không, đọc cũng thấy rùng mình rồi huống gì con cái trong nhà bị bệnh. Mẹ Sunny chiều con gái bồi bổ dỗ dành cho con lại người nhé! Bé thế mà biết nói yêu cha mẹ như nhau để người kia đỡ buồn, quan tâm đến cảm giác của người khác, ngoan quá và "già" quá Sunny ui. hi..hi..

    Trả lờiXóa
  5. @ chị BBR: đúng là S rất già...hì hì...Sunny khỏi bệnh thì mẹ nó cũng bệnh, xét nghiệm máu thì mới biết là sốt xuất huyết...nhưng hôm nay thì đã khỏe, đã có thể 888

    Trả lờiXóa