Thứ Năm, 28 tháng 1, 2010

Trước đây mẹ từng nghe ai đó nói rằng con nít 1, 2 tuổi bi bô tập nói rất dễ thương, nhưng khi được 3,4 tuổi thì ...lại rất "vô duyên". mẹ hiểu chữ "vô duyên" ở đây có lẽ là ...con nit tuổi này thấy sao nói vậy, đôi khi làm người lớn ngượng ngùng chốn đông người.
VD
mẹ hỏi: S, lớn lên con thích làm gi nào?
Con: con thích làm bác sĩ (hi hi, mơ ước của mẹ được truyền sang con đấy...con người ai lại ko có ước mơ...)
Mẹ: Thế con làm bác sĩ để làm gì?
Con: con làm bác sị để mai mốt chữa bện cho ba...bệnh cảm, ho, sổ mũi...(hình như đây là bệnh của con thì phải), uống bia...

Càng lớn con càng hiếu kỳ và thích khám phá (vừa khám vừa phá), mẹ lặt rau...con cũng phụ, mẹ rửa cá, con cũng xen vô...mẹ rửa chén nấu cơm thì con yêu cầu "mẹ ẵm" để con coi, khóc nhì nhằn...chiều đi làm về, mẹ quay như chóng chóng chuyện nhà cửa, cơn nước mà con cứ lẵng nhẵng làm mẹ thêm mệt...mẹ la thì con khóc, con bảo "mẹ đừng nói lớn tiếng, S xin lỗi mẹ"...

Hôm qua con ngủ dậy, khóc đòi mẹ, bị ông ngoại la...con khóc...Ông dỗ con nín để ông kể chuyện con sói...ông bảo con cười đi rồi ông kể...S trả lời "con đang khóc, nước mắt nước mũi tùm lum, không cười được"

Bữa nay mẹ thử nghiệm làm chà bông thịt heo vì còn hơn 1 tuần nữa là tết, nhà mình về bà nội, mẹ làm một ít để đem theo cho con ăn, nếu thành công, mẹ sẽ làm chà bông cá lóc nữa để con thay đổi khẩu vị...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét