Thứ Hai, 8 tháng 2, 2010

Còn nhớ tối hôm thứ bảy, hai mẹ con mình ngồi xem "Như chưa hề có cuộc chia ly"...nước mắt hòa cùng niềm vui với những người may mắn tìm được thân nhân sau bao nhiêu năm tưởng chừng vô vọng. Rồi hôm qua, đọc một bài báo về sự hy sinh của những chú công an ở Hòa Bình trong khi đang làm nhiệm vụ...họ ra đi trong sự bàng hoàng, đau đớn của gia đình mà...lòng ko thể cầm được nước mắt. Cuộc sống...hãy luôn quý trọng cuộc sống, hãy biết trân trọng những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc đời mình!
Tối...mẹ ôm con và cảm thấy mình thật hạnh phúc!

Chiều nay, trường mẹ trao học bổng "tấm áo mùa xuân" cho 3 hs nghèo vượt khó...trong đó có cô bé học trò lớp mẹ... thật là hồi hộp, mong chờ được nghe tên cô bé xướng lên...mừng vui quá và hẳn là cô bé ấy cũng thật là sung sướng. Nhìn cái dáng gầy gầy của cô bé ấy, mẹ thấy thương gì đâu, thế nhưng mẹ chảng dám hỏi gì nhiều, chỉ sợ chạm vào lòng tự trọng!Thế mới thấy câu nói "nhìn lên mình ko bằng ai, ngó xuống ko ai bằng mình" thật có lý...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét