Thứ Bảy, 3 tháng 4, 2010

Sunny lại thử đi học!

Lần này mẹ hoàn toàn không có dự tính trước vì hôm tháng 3, mẹ có hỏi một trường gần nhà nhưng người ta hẹn tháng 6 mới nhận, vì thế mà mẹ lại tiếp tục cho con ở nhà với ông bà ngoại...tình cờ hôm qua gạp cô hạnh, cô ý động viên và rủ rê đến trường con cô ý đang học. Sáng sớm, sau khi thông qua ý kiến của ba, hai mẹ con đến trường xin học. Gọi là xin cho sang chứ thực chất là "ép" người ta cho mình học (cách đây 1 năm, mẹ đã xin trước cả tháng, chuẩn bị rất chu đáo cho việc con đi học)...

Con đến trường, vui tươi phấn khởi, các cô rủ con vào lớp, con hăng hái đi liền trong khi mẹ còn đang "xin xỏ" ông quản lý. Rồi mẹ nghe con khóc ầm lên..."mẹ đâu rồi...!, con gào lên thảm thiết...chạy ra ngoài, ôm mẹ khóc..."con không đi học đi, cho con về đi mẹ". Cô bế con quay trở vào lớp, con giãy nảy, khóc thật to, mẹ quay mặt đi thẳng, trong lòng xốn xang thật khó tả.

Vừa chạy về đến nhà, mẹ chợt nhớ rằng chưa hề nói tên con và cho số dt liên lạc của mẹ...nhưng rồi mẹ cũng xin được số của cô giáo, cô nói con đã hết khóc, ăn sáng rồi và rất dẻo miệng (từ 7h đến 8h30 mà cô đã nhận xét khá đúng về con)

Vì ông quản lý nói ngày đầu đi học mẹ có thể đón con sớm...học nửa ngày thôi. 11h30 ba mẹ hăm hở đón con...trên đường đi ba cứ hỏi "có khi nào S ko chịu về ko"...làm sao có chuyện đó xảy ra nhỉ?!!! Ấy thế mà S ko về thật, ko phải con ko chịu về mà cô nói con đang ngủ, kêu dậy thì tội quá...

Chiều. mẹ đến đón con. Mẹ thấy con đang ngồi cho cô chải tóc, thấy mẹ...mặt con đỏ lên, chực khóc...nhưng cô giáo xoa dịu...ừ...thì mẹ biết con tủi thân lắm. Con thơm cô rồi tạm biệt.

Khi mẹ làm thủ tục và đóng tiền, cô HT kể rằng con đã nói với các cô rằng "cô ơi, cô đừng đánh con nha, cô đánh mấy đứa kia đi, đừng đánh con" (mẹ chẳng thích thế đâu nha, sao lại gọi bạn là ...)...con hát, cô bảo con mà đi học sớm cô sẽ cho vào đội văn nghệ...cô khen nhiều...nhưng mẹ lo...vì trước đây con học ở chổ Má Vân...ai cũng khen nhưng rồi con bệnh quá chừng, phải nghỉ học...mẹ lo con không khỏe!

Ngày đầu tiên đi học, con có nhiều quà, nào là mẹ chở đi Lotteria, cậu Bi cho sách tô màu, dì Ti cho balô cá heo...sướng quá! Ai hỏi con cũng bảo đi học vui, mai đi nữa...mọi người đều thấy phấn khởi!

Tối. Con thút thít, "con ko đi học đđâu, mẹ cho con đi làm chổ trường của mẹ, có mấy anh mấy chị, con ko đi học trường của bạn đâu". Và thế là con cứ lăn qua, lăn lại, mếu máo, thủ thỉ, mẹ cũng chỉ có thể trấn an con, đôi lúc giả lơ như ko hiểu, mẹ biết trong lòng con lo lắng lắm. Con ạ, rồi con sẽ thích đến trường thôi.

Bây giờ con đã ba tuổi rồi, đã lớn ...phải đi học thì mới ngoan...đi học rồi sau này mới làm bác sĩ như con hay nói đó, con làm bs để chữa bệnh cho tất cả mọi người mà...Cố lên con nhé...(mẹ cũng lo lắng lắm này!!!).

1 nhận xét:

  1. Sunny đi học chừng một tuần là quen thôi. Còn nhớ hồi bé nhà mình mới đi học, mình cũng có tâm trang giống mẹ Sunny vậy, cứ bồn chồn, chỉ muốn đứng mãi ngoài cổng trường để đợi nghe ngóng về con.
    Đi học vài hôm về là bé Sunny sẽ về đọc thơ hát mua cho mẹ xem liền hà! :)

    Trả lờiXóa